(Thethaovanhoa.vn) - Xuất hiện bình thản giữa tin đồn thất thiệt về sức khỏe, nhạc sĩ Trần Tiến chia sẻ cởi mở về khoảng thời gian chiến đấu với bệnh tật, về sáng tác mới và những ca khúc được khán giả yêu thích bao năm qua.
Sáng 22/1, nhạc sĩ Trần Tiến đã có mặt ở Thủ đô để gặp gỡ báo chí, chia sẻ về đêm nhạc Chuyện tình với Thanh Tùng - Trần Tiến sẽ diễn ra đêm 7 và 8/3 tại Nhà hát Lớn, Hà Nội.
Cuộc gặp gỡ báo chí với nhạc sĩ Trần Tiến - giới thiệu đêm nhạc Thanh Tùng - Trần Tiến diễn ra tại Thủ đô cuối tuần qua thật đặc biệt, trong không khí ấm áp, gần gũi, thân tình.
Người bình thường sướng hơn ngôi sao chứ!
Nhạc sĩ Trần Tiến trải lòng, mình ngại gặp gỡ truyền thông, bởi: “Có sung sướng gì đâu khi làm siêu sao. Sao rồi tắt, nhưng con người là bất tử. Tại sao lại bán cuộc đời của mình đi? Làm người bình thường sướng hơn ngôi sao chứ?”.
Ông quan niệm, với người viết nhạc thì giai điệu, lời ca là quan trọng nhất. Tuổi của giai điệu và lời ca còn trẻ hay không mới quan trọng, còn sức khỏe của nhạc sĩ là chuyện phía sau. Nhạc sĩ bảo Hà Nội là quê hương, được trở lại thì sung sướng quá rồi.
Ông không ngại ngần nói tình hình sức khỏe hiện tại của mình rất ổn, có thể trò chuyện, hát, thậm chí là thi đọ tay với những chàng trai khỏe nhất khán phòng, hay thi sáng tác với nhạc sĩ trẻ Dương Cầm.
“Tôi đùa thôi, tôi khỏe, tôi vẫn đủ thông minh để nói chuyện với các bạn, những câu chuyện tử tế về cuộc đời” - và nhạc sĩ Mặt trời bé con, đã mở đầu bằng những tâm tư về đêm nhạc Chuyện tình.
Ông hài hước: “Ý tưởng thực hiện đêm nhạc Thanh Tùng và Trần Tiến đã có từ lâu lắm. Có dịp 2 anh em gặp nhau, Thanh Tùng bảo: Tôi với ông làm một đêm nhạc đi! Tôi bảo: Hay đấy, nhưng tôi nói thật với bạn, tôi mê tín lắm. Bạn tuổi Tý, hơn tôi một tuổi, tôi tuổi Hợi. Tiến - Tùng mà làm chung đêm nhạc thì chỉ có… túng tiền thôi. Thực ra, ý của bạn rất hay, nhưng hãy để một ngày nào đó, thể nào cũng có người làm. Giờ đây, hóa ra là ông Thùy Dương (Giám đốc sản xuất đêm nhạc - PV) đã quyết định làm đêm nhạc này cho chúng tôi”.
Theo chia sẻ từ ban tổ chức, trong đêm nhạc Thanh Tùng - Trần Tiến, ngoài những bài hát nổi tiếng, được nhiều khán giả yêu mến, còn có ca khúc nhạc sĩ Trần Tiến mới sáng tác trong thời gian ông nằm trên giường bệnh.
Nói như anh Thùy Dương, bài mới Không gục ngã - có thể coi là bài hát Sắc màu thứ 2 của Trần Tiến với một thứ nhạc rất trẻ, mạnh, đó là hard rock. Dòng nhạc này không mới, nhưng theo nhạc sĩ Trần Tiến, ở Việt Nam mình chưa nghe nhiều.
Khi bị bệnh, nhạc sĩ Trần Tiến cố gắng bò, cố gắng nhấc người lên, để đứng dậy, lúc đó thì giai điệu ca khúc đã vang lên: “Đứng dậy, đứng dậy thôi, bao nhiêu năm qua ta không gục ngã. Đứng dậy, hãy vượt qua, bao nhiêu năm ta không sống đớn hèn… Bao nhiêu năm qua giữa khói bom rơi ta xông pha. Cái chết bên ta tựa lông hồng… Bao nhiêu năm gian nan cô đơn buồn chán vây quanh ta cùng bao đắng cay không hề lui…”.
Nhạc sĩ Trần Tiến ngẫu hứng hát ca khúc trong cuộc gặp gỡ báo giới, và chia sẻ: “Nhờ vào bài hát mà tôi đứng dậy, tập đi, rồi tập chạy. 3 tháng nay, mỗi ngày tôi chạy 3 vòng, mỗi vòng 600m, tôi tập khí công để lấy lại hơi, để có thể vẫn hát tốt”.
Cái “gàn” của tôi đáng yêu chăng?
Trong sự nghiệp viết nhạc của mình, nhạc sĩ Trần Tiến viết rất nhiều ca khúc được khán giả yêu mến. Hỏi ông có tâm đắc ca khúc nào nhất chủ đề Chuyện tình, nhạc sĩ bảo “tôi cũng không biết nữa”.
“Năm nay tôi 74 tuổi và vẫn tin rằng một ngày nào đó mình sẽ viết được một ca khúc về chuyện tình thật hay, nhưng cũng có thể không bao giờ viết được nữa. Nhạc sĩ nói chung đều vậy. Nhạc sĩ đích thực, khi viết thường rút hết tâm hồn mình, nhưng xong rồi thì ngoảnh lại, nhìn nó như một quá khứ và không bao giờ hài lòng cả.
Nhưng với công chúng thì khác, chính những bài anh viết ra từ năm 16, 17 tuổi - chưa biết nốt nhạc nào có khi mới là bài hay nhất. Anh đừng tưởng khi anh nổi tiếng rồi, trở thành đại siêu sao rồi anh sẽ viết càng hay” - nhạc sĩ nói.
Theo lời kể của nhạc sĩ Trần Tiến: “Những người bạn, người anh hơn tôi 12-17 tuổi, dạy nhạc cho tôi, từng nói: Tiến giờ nổi tiếng quá rồi, nhưng em chưa viết bài nào hay bằng Cô gái Sầm Nưa xinh đẹp đâu nhé. Và đúng là bài này tôi viết khi nốt nhạc bẻ đôi không biết - khi tôi đang làm bốc vác, là quần áo, đi đánh xi giày cho các nghệ sĩ”.
Biệt danh “Tiến Gàn” lần đầu tiên được nhạc sĩ Trần Tiến tiết lộ. Theo đó, thời trẻ Trần Tiến học rất giỏi, được tuyển thẳng vào đại học, chỉ ham đọc sách. Vì thế, ông không đánh giá cao những nghệ sĩ không chịu học hành, trau dồi bản thân, còn những người này lại coi thường ông và gọi là Gán Tiền, tức Tiến Gàn.
“Mọi thứ đều do số phận chẳng thể giải thích được, mình sẽ không biết được ngày mai có thể viết được bài gì. May thay tôi không phải là kẻ vứt đi, còn một số người trong số họ lại trở thành kẻ vứt đi.
Tôi chỉ muốn nói lại một điều: Sự nổi tiếng của tôi, bản thân chỉ đóng góp được 20% thôi, đó là sự học hỏi, sự làm việc khủng khiếp của tôi và cả sự trải đời cực tới tận đáy, tôi đã đi qua.
Còn lại là trời cho tôi. Trời cho tôi hai lần suýt chết để viết hai bài Sắc màu và Không gục ngã. Trời cho tôi đi chiến trường và gặp biết bao chuyện. Trời cho tôi những ngày đi làm bị xua đuổi và coi như thằng Gán Tiền…” - nhạc sĩ bày tỏ.
Hỏi hiện giờ nhạc sĩ Trần Tiến còn “gàn” không và “gàn” như thế nào, ông nói: “Tôi vẫn gàn, nhưng chả có ai gọi như thế nữa, có lẽ cái gàn của tôi đáng yêu chăng? Chị Khánh Ly từng trả lời trên tivi về tôi rằng: “Cái ông Trần Tiến ấy à, ông ấy ngông ngênh lắm, nhưng mà ngông ngênh đáng yêu”.
Tôi không biết mình có gàn, có ngông nghênh, đáng yêu không, nhưng các anh đặt tên “Gán Tiền” cho tôi giờ vẫn còn rất yêu tôi. Mới đây gặp, các anh còn nhắc lại: “Nhờ em Gán Tiền mà nhân dân mới có ca khúc hay để nghe”.
Tôi nghĩ cũng có lý. Bởi vì, nhạc sĩ giống như mọi người thì có gì để viết. Anh phải có gì đó mọi người không có, thì mới viết được chứ. Mà ngay cả khi anh có cái mọi người không có nhưng chẳng đủ tài cũng không viết được gì cả”.
Nói thêm về cái “gàn” của mình, nhạc sĩ Trần Tiến kể, ông tốt nghiệp chuyên ngành sáng tác nhạc giao hưởng tại Nhạc viện với điểm số rất cao. Tốn rất nhiều công dạy dỗ của thầy giáo, nhưng đến ngày cuối cùng đến chào tạm biệt thầy, Trần Tiến nói nói: “Thầy ơi, em không viết giao hưởng đâu, em viết ca khúc”. “Viết ca khúc cần gì phải học thầy?” - trả lời câu hỏi của thầy, nhạc sĩ Trần Tiến nói: “Thầy yên chí, công của thầy sẽ nằm trong ca khúc”.
Tiểu Phong